Trong ngày đầu tiên chơi trên sân Thống Nhất ở vòng 6 Toyota V.League, Sài Gòn FC đã đón chào 8.000 khán giả. Phải thừa nhận, không nhiều người trong số đó đến vì tình yêu đối với Sài Gòn FC. Bởi khó có thể “yêu” ngay được đối với một đội bóng từ nơi khác chuyển đến lại bị nhận diện là ƯCV cho suất xuống hạng. Đa phần đến sân vì sự tò mò cũng như để giải trí bởi đã từ lâu, bóng đá TP.HCM không còn hiện diện tại V.League.
Nhưng sự khởi đầu với số lượng khán giả đến sân ngoài mong đợi ấy là động lực để thầy trò HLV Nguyễn Đức Thắng nỗ lực qua đó tìm chỗ đứng vững chắc hơn trong lòng NHM. Và sau 3 trận đấu trên sân Thống Nhất, Sài Gòn FC đã giành được thiện cảm của khán giả TP.HCM. Số lượng người xem đến sân tương đối ổn định, giao động trong khoảng 6.000 đến 8.000 người/trận trong 3 trận gặp QNK.QN, Long An và FLC Thanh Hóa mới đây phần nào minh chứng cho điều ấy.
Đây là con số không quá cao nhưng cũng không phải quá thấp so với nhiều sân cỏ khác trên cả nước. Việc khán giả TP.HCM bắt đầu chú ý nhiều đến Sài Gòn FC một phần vì thành tích đang lên của đoàn quân ông Nguyễn Đức Thắng. Từ một đội bóng bị đánh giá có khả năng xuống hạng, Sài Gòn FC giờ đã nhảy lên vị trí thứ 3. Nhưng yếu tố cốt lõi để đội bóng này ghi điểm trong lòng khán giả chính là lối đá có đường nét và cá tính.
Là một đội bóng non trẻ, lực lượng ít tiếng tăm nhưng dưới trướng của cựu tuyển thủ QG Nguyễn Đức Thắng, Sài Gòn FC đã trở thành một đối thủ không dễ bị đánh bại. Nhiều HLV ở V.League đánh giá rất cao những vì mà ông Thắng đã dày công xây dựng ở tân binh V.League. Theo đó, Sài Gòn FC là đội chơi phòng ngự phản công rất sắc nét và hiệu quả. Ở V.League, Hải Phòng cũng đang thăng hoa bằng lối đá mang tính thực dụng ấy.
Nhưng lối chơi của đội bóng đất Cảng khá đơn giản khi chủ động phòng ngự số đông. Một khi có bóng, các nội binh của đội bóng đất Cảng phất dài để 2 ngoại binh phía trên xoay xở. Trong lúc đó, Sài Gòn FC cũng chơi phòng ngự phản công nhưng HLV Nguyễn Đức Thắng lại chú trọng hơn đến việc kiểm soát bóng. Các miếng tấn công trung lộ hay biên được kết hợp khá hài hòa. Chính điều này đã giúp cho lối chơi của Sài Gòn trở nên mềm mại, uyển chuyển và làm người xem cảm thấy “dễ chịu” và dễ mến hơn.
Sài Gòn FC cũng sở hữu ngoại binh. Đây là lực lượng quan trọng nhưng không phải là không thể thay thế. Hay nói cách khác, đội bóng đang đóng quân tại thành phố mang tên Bác không phụ thuộc hoàn toàn vào ngoại binh. Đấy cũng là một nét khác biệt của Sài Gòn FC. Đã có nhiều trận, tiền đạo Maurice bị chấn thương phải ngồi ngoài nhưng sức mạnh của CLB này cũng không bị suy yếu. Chiến thắng 2-0 ngay tại sân Sanna.KH là ví dụ điển hình. Thậm chí, ngoại binh của đội bóng này bị đánh giá khá yếu. Nếu sở hữu được lực lượng “lính đánh thuê” tinh nhuệ như của Hải Phòng thì chưa biết chừng, vị trí và điểm số của Sài Gòn FC còn cao hơn hiện tại.